Mời Đại Chúng nghe Phật tử Quảng An ngâm:
Lắng Tâm Nhìn Lại
Tôi chỉ là một nhà Sư
Tâm hồn, thể xác cũng như mọi người
Lặng thầm tôi sống giữa đời
Chẳng hề ôm mộng thành người hữu danh,
Chỉ mong nhìn lại chính mình
Soi lòng trên mỗi tâm tình diễn ra..
Cuộc đời quá đổi bao la
Điều tôi muốn hiểu chính là.. tự tâm.
Khi đi, lúc đứng, ngồi, nằm ..
Ra vào tiếp xúc âm thầm liễu tri.
– Nói nhiều, ngẫm có ích chi!
”Đa ngôn, đa quá” thị phi càng nhiều.
Tháng ngày còn lại bao nhiêu
Quay về suy gẫm những điều Phật răn
Lòng này có Phật, Pháp, Tăng
Thì xin nguyện dứt ngã nhân, muộn phiền..
Một giờ an trú tâm thiền
Hơn nghìn năm sống đảo điên mê mờ..
– Xưa kia hướng ngoại hằng giờ
”Trong nhà có báu” lại thờ ơ quên,
Nên đời tôi mãi chông chênh
Nên sầu với khổ không tên buộc mình!
– Hiểu người, ấy gọi thông minh
Hiểu mình, ấy biết tự mình vượt qua..
Vui đời ẩn dấu phong ba
Bình yên nội tại mới là phúc chân
Nhân gian vui, khổ xoay vần
Bôn ba chi cũng.. phù vân cuối trời!
– Bây chừ gác lại chuyện đời
Chắp tay sen với một lời ”Tạ ơn”
Tạ từ, đốt nén trầm hương
Tôi về, xin gửi tình thương khắp cùng…
LẮNG TÂM NHÌN LẠI
Như Nhiên – Th Tánh Tuệ
SỐNG NHƯ LÀ
Đời chật chội khiến lòng ta sống hẹp
Đừng quanh co nên nhân thế quanh co
Ngày nắnh hạ biến ta thành sa mạc
Ngó đau thương hồn vô cảm ơ thờ!
Tôi không đợi mong anh bao hoàn hảo
Vì chính mình đã toàn vện gì đâu
Chỉ xin thắp trong trái tim hoài bảo
Sống trên đời ý nghĩa biết thương nhau
Sẽ sai sót nếu nghỉ mình luôn đúng
Và mọi người ai nấy cũng đều sai
Người biết sống, sống giũa nghìn khác biệt
Vẫn nhìn nhau thông cảm biết quan hoài
Trong bóng tối ta vẫn nhiều cố tật
Chớm buông lời liền nghỉ đến tự thân
Ai cũng có những niềm riêng bí mật
Để cho yên thì khoảng cách thêm gần
Lòng như nắng trải đều không một phía
Hồn như mưa , mưa khắp cả ngàn phương
Tình như gió, gió toả về muôn hướng
Sống như là không cố chấp yêu thương
Thích Tánh Tụê – Như Nhiên