CUỘC ĐỜI
THƠ – Hòa Thượng Thích Tịnh Đức
Không lâu nữa ta sẽ rời trần thế
Chuyện thị phi, phiền toái kiếp lang thang
Chuyện lợi danh, sướng khổ hợp ly tan
Còn chi nữa khi quan tài khép lại
Tranh cho lắm cũng một ngày hai bữa
Dành nhau chi chôn chỗ mấy tấc nằm
Đời kéo dài lê lết một trăm năm
Nhân nghĩa trọng hay oán hờn để lại
Lúc nhắm mắt phần đông đều sợ hãi
Tai nạn này hoặc bịnh nọ, bịnh kia
Nhưng có người lúc nhắm mắt đời lìa
Môi còn nở nụ cười đầy an lạc
Đời chẳng qua là bến tàu rãi rác
Của kiếp người vô định trước và sau
Sống an vui ai cũng muốn mau cầu
Nhưng thiện nghiệp mấy ai ưa tạo tác
Tu nhân, tích đức, làm lành, lánh ác
Phải thương người như thể chính thương ta
Lòng từ bi nguồn suối chảy bao la
Đến vạn loại chúng sanh đầy đau khổ
Sống cho tha nhân, trăm hoa đua nở
Rút ngắn luân hồi, tiếp độ sinh linh
Sống cho người, sống tự tại hy sinh
Xem tam giới ra vào như quán trọ
Như mây trời bay thong dong đây đó
Giúp chúng sanh thêm bóng mát nguồn mưa
Nhẹ tưới dùm vườn rau cải nương dưa
Cho mặt đất đơm đày hoa kết nụ
Làm xong việc, ta trở về chốn cũ
Giả từ đời, yên giấc ngủ ngàn thu…
— Hòa thượng Tịnh Đức
Chùa Đạo Quang, Garland, Texas
LIFE Poetry – The Most Venerable Elder Master Thích Tịnh Đức composing before passing away
Từ bên phải qua, Trưởng Lão Hòa Thượng Thích Tịnh Đức, Sư huynh và Hòa thượng Thích Chơn Trí, Sư đệ.
Hai Huynh Đệ thấm tình pháp vị trong chốn Thiền môn.